Mai xa rồi ta gửi lại trường xưa Ơn thầy cô với bao điều thầm lặng Dẫu không nói nhưng lòng ta tự biết Suốt cuộc đời ta nợ một niềm ...
Mai xa rồi ta gửi lại trường
xưa
Ơn thầy cô với bao điều thầm
lặng
Dẫu không nói nhưng lòng ta
tự biết
Suốt cuộc đời ta nợ một niềm
tin
Kỷ niệm ngày cô nhận bằng Thạc sĩ tại ĐH Cần Thơ 28/4/2012 |
Gửi cô chủ nhiệm của con
Cho đến bây giờ thì con vẫn luôn muốn gọi với những từ như thế “cô chủ
nhiệm của con”.
Cô vẫn hay hỏi con là “Con cảm ơn cô chuyện gì?”. Con muốn gửi đến cô lời
cảm ơn. Con cảm ơn cô vì nhờ cô chỉ dạy mà năm nào con mới vào được đội tuyển
học sinh giỏi văn. Con cảm ơn cô đã xin cho con học bổng để con đỡ hơn và tiếp
tục đến trường. Con cảm ơn cô đã từng lúc từng lúc chạy đi xin ký cho con từng
tờ đơn miễn giảm tiền học phí, tiền học phụ đạo. Ơn nghĩa đó biết bao giờ con
có thể đền đáp được. Con cảm ơn ánh mắt, nụ cười của cô cùng lời chúc khi con
đi thi học sinh giỏi. Cô có nói: “Cô không chuẩn bị quà kịp nên đến khi nào con
về cô sẽ chuẩn bị quà cho con”…dạ thôi khỏi cô ạ. Bao nhiêu đó là hơn cả quà
rồi, con không nhận đâu. Con cảm ơn cô đã cho con những niềm tin, đã luôn ở bên
cạnh con cho những lúc con vui, buồn. Lời cảm ơn nhỏ nhoi làm sao nói hết được những
gì cô đã dành cho con
Con cảm ơn cô vì có những bài học được cô dạy thậm chí nó không được nằm
trong giáo án, con cảm ơn cô rất nhiều cô ơi..Dù thời gian có trôi qua bao
nhiêu năm nữa, dù sau này con có lối đi riêng nhưng con vẫn mãi luôn nhớ về cô,
con mãi luôn yêu cô như thế, yêu quý và kính trọng cô mãi mãi…
“Con vẫn biết đời người là
hữu hạn
Nhưng lòng cô là vô hạn tình
người”
Và
“Mai đây trên bước đường dài
Công thành danh toại nhớ
hoài ơn cô”…
Học trò của cô
Dương Kiều Diễm
Không có nhận xét nào